1. Hàng triệu tiếng thét ở độ sâu 12.000 mét

Các nhà địa chất đang lắng nghe thứ âm thanh kỳ quái phát ra từ sâu 12.000 mét dưới lòng đất.

Một dự án điên rồ của chính phủ Liên Xô nhầm thâm nhập vào lòng trái đất có tên là ‘Kola Superdeep Boreholechưa’. Đây là điều chưa từng được thực hiện trong lịch sử nhân loại.

Dự án bắt đầu vào năm 1962, nhưng đến tận năm 1970 việc khoan sâu vào lòng đất mới bắt đầu. Sau 19 năm làm việc, các nhà địa chất Liên Xô đã đào được một lỗ hổng trung tâm, tên là SG-3, có độ sâu là 12.262 mét. Ở độ sâu khủng khiếp này, SG-3 là lỗ hổng nhân tạo sâu nhất mà con người làm được trên Trái Đất, tính cho đến hết năm 2007.



Trong quá trình khoan đào, các mũi khoan bỗng nhiên quay điên cuồng một cách khó hiểu, cứ như có một “thế lực” bí ẩn nào đó bên trong lòng đất gây nên. Một điều khó hiểu và đáng sợ hơn cả là loạt âm thanh kỳ quái đến mức gây kinh hoàng “phát ra” từ trong lòng đất.

khi người ta đưa máy thu âm xuống các lỗ khoan nhằm thu lại “những âm thanh về sự dịch chuyển của Trái Đất” thì cái mà người ta nghe được lại là hàng những tiếng gào thét ghê rợn. Và đó không phải là tiếng hét của “một người” mà là của “hàng triệu người”!

Vì cho rằng đó là tiếng của những “linh hồn bị nguyền rủa”, rất nhiều người đã từ bỏ dự án vì bị chấn động tâm lý và hoang mang cực độ.

Bên dưới là đoạn Audio thu âm lại tiếng gào thét ghê rợn này:



Đó là lý do vì sao, nhiều người gọi Kola Superdeep Borehole là “Hell Hole” (Lỗ Địa ngục). Và âm thanh bí ẩn tại lỗ khoan này đến nay chưa có lời giải đáp hoàn chỉnh.

2. Mổ cắp nội tạng người đang còn sống


Tham gia vào tội ác là hệ thống tư pháp, cảnh sát và bác sĩ nằm ngoài vòng pháp luật.

Nạn mổ cướp nội tạng của học viên Pháp Luân Công (môn tu luyện trường phái Phật gia theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn) đã được đưa ra ánh sáng 10 năm trước và ngày 16/3 vừa qua, Hạ viện Quốc hội Mỹ đã công khai lên án mạnh mẽ và yêu cầu Trung Quốc chấm dứt tội ác man rọ này.

Nhân chứng sống đầu tiên về nạn mổ cắp nội tạng từ các từ một học viên Pháp Luân Công còn sống. Một cuộc phỏng vấn dài 30 phút, được tiến hành bởi một điều tra viên từ Tổ chức Thế giới về Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG), và một đoạn băng ghi âm đã được công bố trên Web site của tổ chức này.

Theo đoạn sao lục cuộc phỏng vấn, nhân chứng đã làm việc trong hệ thống Công an của tỉnh Liêu Ninh từ năm 2002, đồng thời chính anh đã từng tham gia vào việc tra tấn và thẩm vấn các học viên Pháp Luân Công “nhiều lần”.

Vào ngày 9 tháng 4 năm 2002, hai bác sĩ quân y đã tới một “hắc lao” tạm (nhà ngục đen tối, nơi giam cầm bí mật tại Trung Quốc), một khách sạn nhỏ được thuê làm “trung tâm huấn luyện”, theo lời nhân chứng. Một bác sĩ quân y đến từ Bệnh viện đa khoa Quân khu Thẩm Dương của Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA), và y sĩ kia tốt nghiệp trường Đại học Quân Y Số 2, anh nói. Họ đã đưa người phụ nữ tới một bệnh viện.

“Vào lúc ấy, chúng tôi đã thẩm vấn và tra tấn nghiêm trọng cô ấy trong vòng một tuần”, anh nói. “Cô ấy đã bị vô số vết thương trên thân thể.” Cũng như vậy, [chúng tôi] đã sử dụng dùi cui điện để đánh cô ấy. Cô ấy đã trở nên bất tỉnh.”

“Trước đó, cô ấy đã phải chịu đựng sự làm nhục thậm chí còn nhục nhã nhiều hơn”, anh nói. “Nhiều cảnh sát trong chúng tôi đã thật đồi trụy. Họ sử dụng kìm và các dụng cụ khác, tôi không biết họ lấy chúng ở đâu, để làm nhục cô ấy. Tôi đã tận mắt chứng kiến tất cả, nhưng tôi tiếc rằng tôi đã không chụp bức ảnh nào. Cô ấy trông được mắt lắm (rất ưa nhìn), khá xinh đẹp, (nên những cảnh sát viên) đã cưỡng hiếp cô ta… điều này đã quá phổ biến.

Người cảnh sát viên nói rằng anh đang làm nhiệm vụ canh gác có trang bị khí giới trong căn phòng khi anh chứng kiến các bác sĩ phẫu thuật cắt mở ngực của người phụ nữ trong khi cô vẫn còn sống. Không có thuốc gây (đánh) mê nào đã được sử dụng, anh nói.

“Họ đã cắt xẻ ngực của cô ấy bằng một con dao”, anh nói. “Cô ấy đã la thét to lên “Á!”. Rồi cô ấy hét lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

“Cô nói “ông đã giết tôi, một mạng nguời.”

“Vào lúc ấy, người bác sĩ đó, ông bác sĩ quân y đã do dự. Ông ta nhìn tôi, rồi nhìn (sĩ quan cảnh sát) thượng cấp của tôi. Rồi thượng cấp của tôi gật đầu, và ông ta tiếp tục cuộc phẫu thuật… Quả tim (của cô ấy) được lấy ra đầu tiên, và sau đó là đến thận. Khi tĩnh mạch tim của cô ấy bị cắt bởi chiếc kéo, cô ấy bắt đầu co giật. Nó cực kỳ khủng khiếp. Tôi có thể mô phỏng giọng nói của cô ấy với bạn, mặc dù tôi bắt chước không giống lắm. Nó nghe giống như cái gì đó đang bị xé toạc ra, và rồi cô ấy tiếp tục kêu lên ‘Á’. Và rồi cô ấy luôn há to miệng ra, với cả hai mắt mở to. ‘Á’… Tôi không muốn tiếp tục nữa.”

Việc mổ cắp nội tạng sống được tiến hành tại phòng phẫu thuật nằm trên tầng 15 của Bệnh viện đa khoa Quân khu Thẩm Dương, nhân chứng nói. Nó đã bắt đầu vào lúc 5 giờ chiều và kéo dài trong vòng 3 giờ đồng hồ.

3. Con tàu ma quái “Người Hà Lan bay”

Hình ảnh mô tả lại cảnh con tàu đang bị cơn bão nuốt chửng.

Câu chuyện nhắc đến con tàu huyền thoại “Người Hà Lan bay” bắt đầu từ năm 1641, trong một cơn bão lớn, viên thuyền trưởng Van Staaten đã vô cùng khó khăn để điều khiển tàu vòng qua được mũi Hảo Vọng. Trong cơn hỗn loạn, toàn bộ thủy thủ trên tàu đều yêu cầu thuyền trưởng quay trở lại.

Bác bỏ ý đến đề nghị của đa số mọi người, vị thuyền trưởng trong cơn tức giận đã bắt đầu phỉ báng chúa trời và tuyên bố rằng sẽ đổ bộ vào mũi Hảo Vọng, thậm chí có phải bơi cho đến ngày chúa tái lâm. Ngay lập tức, một giọng nói khủng khiếp từ trên trời vang lên để đáp trả lời phỉ báng đó: “Được, vậy thì các người hãy bơi đi”.

Toàn bộ thủy thủ đoàn cùng con thuyền đã bị cơn bão nuốt chửng, không để lại bất cứ một dấu vết gì trên biển. Kể từ đó, mỗi khi xuất hiện bão ở quanh mũi đất này, nếu nhìn vào mắt bão, người ta cho rằng có thể nhìn thấy hình ảnh của con tàu ma quái và vị thuyền trưởng của nó. Có rất nhiều người tin rằng mình đã nhìn thấy “Người Hà Lan bay” lang thang trên biển, vang vọng khúc ca sầu thảm, tiếc thương cho thủy thủ đoàn.

Thậm chí, nhiều nhân chứng cho rằng mình đã chạm mặt “Người Hà Lan bay” đang “dạo chơi” trên biển khi đi qua mũi Hảo Vọng. Có người kể lại rằng con tàu lướt đi trên mặt biển rất nhẹ mà không cần có gió. Tất cả mọi người đều cho rằng con tàu này chỉ đem lại tai họa cho những ai thấy nó. Cho đến ngày nay, rất nhiều vụ các con tàu mất tích đầy bí ẩn được cho rằng có liên quan đến “giọng nói từ biển khơi” hay không may chạm trán với “người Hà Lan bay”.

Ant Green
0123 45 789
Hỗ trợ muah hàng